1.Tin TV 53-60 – Ngày 25-08-2012 -2.Nhật ký rời (KH)

25/08: 1.Tin TV 53-60–

Category: Thời sự-Tài liệu lịch sử- Thông báo Posted by: Tbl 1230 Edit New
Fw: Hop Mat Trung Vuong Sai Gon ngay 19/8 tai nha hang HOA SU dg Cong Quynh
Tan Nguyen to me,…  
                        

                                                      Hình do bạn Kiều Tiên chụp .

  B.T. ơi,
    Chủ nhật vừa rồi, 19/8, tụi mình ở Saigon lại có cuộc họp mặt thường xuyên tại nhà hàng Hoa Sứ , vẫn là cuộc họp mặt 3 tháng một lần của nhóm 53-60 Saigon , Lần này mình có nhắc Kiều Tiên mang máy đi…

… chụp hình làm kỷ niệm , chị này nhận lời ngay và cũng nhiệt tình và giỏi giang trong cách xử dụng Internet , nên mới hôm qua ăn uống xong mà hôm nay đã có hình gửi đến các bạn rồi . Thế nên mình cũng ké theo mà có hình gửi đến bồ xem . Trong hình , Tân Nguyên bận áo đầm dài, đứng ở bìa phải, trông mập quá phải không , bên cạnh là Uẩn Ngọc, Thu Nhạn cũng đi, nhưng chắc không thích chụp hình nên đứng phía sau, chỉ ló có cái đầu tóc bạc lên thôi, Kiều Tiên đứng ở giữa, bên cạnh là Minh Nguyệt, hôm nay , Nguyệt trông thon thả  hẳn đi, hỏi thăm , chị ấy khoe là gầy đi tới 7 ký, sức khỏe vẫn bình thường , mới đi chơi một tour miền Bắc về, và các bạn khác nữa, có điều các bạn đều khỏe cả, khỏe theo cái nghĩa là không phải nằm liệt giường thôi, chứ còn các bệnh tật của các cụ già U* 80 thì ai cũng có cả, đau lưng này , cao huyết áp này, đau nhừ cả xương này, ôi thôi đủ thứ . Tuyết Trinh mặc áo hồng , đứng ở giữa hình, trông tươi tắn , thon thả thế, nhưng là đang phải đeo một cái đai ngang lưng để giữ yên xương sống. Chị này đi xe bus, bị té nhẹ một cái, thấy không đau gì nên ỷ y , không ngờ ít ngày sau , lưng đau không thể chịu được, không đi được nữa, nhà vắng người , phải bò tới chỗ để điện thọai để gọi cấp cứu ! Rồi  được đem vào bệnh viện , mổ xẻ,  đủ thứ trần ai, lo lắng, tốn kém , cũng may Trinh có nhiều con và các con khá giả cả, nên bây giờ thì khỏe rồi, có điều phải uống thuốc suốt và đeo đai quanh lưng và không được làm gì nặng. Kỳ trước Kim Dung về, không gặp Tuyết Trinh là vì vậy ! Đấy , điển hình cho tuổi già đấy, các cụ nhà ta có té tiếc gì thì cẩn thận đi khám , chụp X quang , MRI gì đi nhé, kẻo cái xảy nảy cái ung đấy !!!  Thu Nhạn mới đi Mỹ về, trông mập ra, khi trước mình cứ khen , sao Nhạn nhanh nhẹn , chân đi thoăn thoắt , bây giờ biểu diễn cho các bạn xem, bước xuống bậc tam cấp là phải một chân bước xuống, chân kia bước theo, chậm chậm mà đi, Ôi, tuổi già chán thế đấy ! Còn có bạn phải nằm nhà , không tới được như Thọ, Chu Minh Thu, Tú , Vân Anh . Đỗ thị Huệ thì mắc đám giỗ cũng không tới được . Tuy vậy , buổi họp cũng rất vui, cũng mạnh ai nấy nói cười rôm rả , ồn như cái chợ vỡ . Món ăn kỳ này là món thường thôi, gà quay bánh bao và lẩu  hải sản với mỳ sợi và bún . … Thế thôi nhé, hẹn Băng Tâm thư sau nhé, nhờ bồ chuyển thư này cho các bạn xem với nhé . Chúc bồ vui và khỏe luôn.

Thân ái,

Tân Nguyên     

 ……………………………………………………………………

                                              NHẬT KÝ RỜI .. 

      Tác giả: kimhan

                     Trái với hôm qua, hôm nay trời mát một chút , người cảm thấy dễ chiu, không có ai chở đi đâu , tôi ở nhà,  tha thẩn,,,, bỗng thấy nhớ con đường Lê Thánh Tôn êm đềm ngày xưa. Con đường vẫn thuộc về khu phố Tây với một dẫy nhà người Pháp còn ở lại, vì công việc hay lý do gì đó.

Bình minh, đường còn vắng, chỉ khu gần chợ Bến thành mới lác đác một ít cửa hàng mở sớm,   người qua lại còn thưa thớt, những bác phu xe xích lô còn lè phè trước  ly cà phê bên vỉa hè . Đặc biệt, những khuôn mặt quen thuộc mỗi buổi sáng , buổi trưa, thì như đã có mặt trên từng chặng như đón chờ cô nữ sinh, một mình trên con đường tới trường ,  về nhà . Nhớ như in những khuôn mặt ấy, thân thương nhưng lại không quen. Họ đứng đó như đã thầm hẹn từ kiếp nào…..
 Buồn !  Vẫn thắc mắc sao họ như chờ đợi minh từ muôn kiếp  mà không hề chào hỏi khi thấy nhau? – “Không duyên sao cứ gây kỳ ngộ ?” … Khôn lớn hơn, cô hiểu được và không thắc mắc nữa vì, đó chỉ là “đời thường”, với muôn vẻ, muôn nét của nó .. Và cô cũng hiểu ra rằng: có một thanh niên trong những người này-vào lúc đó- đã không có vẻ gì là “đời thường” ! Người thanh niên đã làm cô bối rối nhiều lần khi “chạm mặt”, lúc cô bắt buộc phải đi ngang qua ….

Những người xưa đó nay ở đâu ? Cô nhớ tới câu: “Những người muôn năm cũ/ hồn ở đâu bây giờ ?” *  Nhiều người chắc chẳng còn,  họ đã trưởng thành khi cô gái ở tuổi đôi chín,,,,,Theo dòng đời, cô cũng có gia đình riêng …cô đã để lại sau lưng những bóng hình …êm đềm, mờ ảo, lung linh …

Bây giờ, những buối tối , trên bậc thềm trước nhà, những đêm trăng trong , lồng lộng trên kia, người con gái xưa , thiếu phụ bây giờ, đang ở tuổi được goi là tuổi vàng, như những người yêu đời nói vậy. Cô gái năm xưa, chợt thấy, mọi vật đã thay đổi :không gian, thời gian, bản thân cô …duy có “ông trăng” trên cao kia không hề thay đổi ! Vẫn “ông trăng” đó theo cô từ tuổi thanh xuân, “tuổi đôi tám, xuân thì” của cô …, đêm nay lại ở đây, chiếu ánh vàng dịu nhẹ trên mảnh vườn trước nhà, trên cả những kỷ niệm năm xưa ….Lòng vẫn bồi hồi …..

” Trông trăng nhớ người…” nhớ không từ một ai, mỗi người một góc trái tim như họ đã đứng đó ở mỗi góc phố….năm xưa …
Chao ơi, sao nhớ day dứt như nhớ người mình đã thương, đã từng hẹn hò ..nay thêm một chút ân hận – dù không do tự nơi cô – mà đã để ai đó phải dang dở ước mơ  một thời ….

Những cảm giác này, phải chăng, là những cảm giác đẹp, tựa như khi “tình ta dang dở ” ?!

……………………………………….              

 Nhật Ký Rời (2)……

       kimhan                                                            

 …Một buổi sáng như sáng hôm nay. Trời không nắng gay gắt như mấy ngày qua ,  nắng đủ làm ấm đôi má từ lâu đã quên hồng, nắng làm tâm hồn lâng lâng ,  rảo bước ra vườn. Mảnh vườn nhỏ giồng đủ rau quả và ít trái ớt ” chỉ thiên ” để tăng khẩu vị cho một vài món ăn đã bất đầu thấy nhạt nhẽo . 
Nhớ cô con gái thích ăn rau organic ,  minh hái một rổ rau dền,  cây rau dền đẹp , vì không chỉ mang một mầu xanh không thôi,  mà còn được vẽ vời bới một ông họa sĩ lười biếng,  cầm cây cọ phẩy nhẹ vài ” strokes ” mầu hồng hống tím tím lên trên để cây rau dền thành đẹp nhu thế , để một ông nhà thơ nổi tiếng ” mắc lỡm ” tưởng một loài hoa lạ, vội nâng niu chăm bón, hí hửng dâng tậng người yêu…
Đấy lại lãng đãng trêu ghẹo người ta, chút nữa thì quên không hái vài quả cà trên cái chậu cảnh gần đó. Cà chua chín đỏ mòng mọng những thịt đem chưng với chút dầu, thêm vài nhánh tỏi tươi cùng nước mắm ngon , làm nên một chén nước chấm cho rau dền. Nhưng đừng quên thêm một chút cay cay , nhớ hái một quả ớt hiểm cho đủ ” thú đau thương ” như câu con rể của mình vừa ăn , vừa xuýt xoa.
Mảnh vườn còn có vài giải dưa Hoàng Kim mầu rực rỡ vàng,  khi dưa chín, dưa tỏa hương sang tận hàng xóm.  Hàng xóm tò mò hỏi thăm , nhưng khi mình biếu mấy trái thơm nhất, đẹp nhất thì lại từ chối. Thằng con trai xấu thói { chắc giống mẹ}  lẩm bẩm ” mẹ cứ ngồi xổm trồng cây , cho ăn thêm kẹo ,  người Mỹ cũng không dám ăn “! Nhớ ra mình có thói quen ngồi xổm làm việc . Vậy mà mấy bà bạn thân của mình lại mê hương của dưa, xin về cho thơm nhà,  dưa mua ở chợ, họ hái non rồi dấm chín, nên hương không ngát.
Nhưng chẳng lẽ chỉ ăn cơm với rau không thôi, có vẻ nhà nghèo thế nào , minh nhớ ra còn ít miếng chả quế Phú Hương trong tủ lạnh. Chưa có món canh,  nhiều người lấy nước luộc rau dền làm canh , bát canh thắm một mầu đỏ ,  máu đỏ trong cái bát trắng tinh, tự nhiên thấy lạnh mình. Thôi cũng chẳng cần, bữa trưa nên ăn nhè nhẹ được rồi.
Đúng rồi, cũng đã  quá trưa , Vừa lúc điện thoại của cô con gái gọi từ phi trường đợi chuyến bay đi Singapore, từ đó cô sẽ đi Phú Khét.  Cô cũng có lòng rủ mẹ cùng đi, nhưng tuổi già , ý quên tuổi vàng,  thân thể quý như vàng, ai dại đem đi dãi nắng dầm nứơc biển ở cái xứ Thái Lan. Chẳng thà về chơi VN ,  trở lại Vũng Tầu nơi đầy ắp kỷ niệm thời con gái….
Ước gì con đường về quê nhà ngắn hơn ,  để tuổi vàng thêm đẹp,  thêm đáng yêu, như tình bạn chúng tôi bây giờ……     

kimhan

Share

Leave a Reply

Your email address will not be published.

This site uses Akismet to reduce spam. Learn how your comment data is processed.

Paid Links