Hôm nay đọc tơí thư tình chứ nhỉ ? Mơì các bạn đọc một baì thơ của Phaṃ Cao Hoàng
Ngaỳ đã đêń vui cùng chim hót
Đưa em đi qua lũng xuôńg đôì
Dắt em đi treò non lội xuối
Diù em theo tiếng nhạc của Trơì
Khi yêu em tôi yêu đơì thêm một chút
Dù trong tôi buôǹ bã biết bao ngaỳ
Nên yêu em dù tôi vâñ biết
Có một ngaỳ tay sẽ vâỹ tay
Ngaỳ cũng săṕ taǹ theo tiêńg hát
Đưa em về đưa em về thôi
Tinh̀ đã chiń tinh̀ đâỳ trong mắt
Tinh̀ đã nôǹg tinh̀ đọng trên môi
Năḿ tay tôi hơĩ baǹ tay ma quái
Buộc tôi đi hơĩ sơị thắt lưng hôǹg
Một ngaỳ có tiǹh nhân bên cạnh
Là một ngaỳ đỡ thâý cô đơn
Khi yêu em tôi yêu đơì thêm một chút
Dù trong tôi tan vỡ đã lâu rôì
Nên yêu em dù tôi vâñ biết
Đường về nhà em xa ngaí trong tôi
Chiêù nay đi vơí em dươí trơì mây xaḿ
Tôi nghe trong tôi có một chút êm đêm̀
Một ngaỳ có tinh̀ nhân bên cạnh
Là một ngaỳ săṕ thâý phút ly tan.
Kính các bác, nhờ các bác sửa hộ cái tựa của nhà thơ Phạm Cao Hoàng là “Một Ngày Với Tình Nhân” chứ không phải là “Nhân Tình”. Cám ơn các bác
Ký tên, Người Tình Nhân Đi Lạc
Cám ơn nguoi_tinh_nhan đã góp ý, Tân Cua viết lại bài này – tôi không đọc nên không để ý “tình nhân” mới đúng, cám ơn …