Thông báo
Kim Vu to: Toàn thể TV 53-60
Xin gửi tới các bạn tin buồn: – Cô Nguyễn Thị Riệp (giáo sư dạy Công Dân và V…
> – Cô Nguyễn Thị Riệp (giáo sư dạy Công Dân và Việt văn) đã thất lộc ngày 10 tháng 4 năm 2016 tại Bruxelles (Bỉ), hưởng thọ 87 tuổi.
> – Cụ Dương Hồng Chương, thân phụ anh Dương Nghiệp Bảo (phu quân của bạn Tú Nhật) đã qui tiên ngày 31 tháng 3 năm 2016 tại Paris, hưởng đại thọ 104 tuồi.
>
> Nhóm TV53-60 đã đăng báo phân ưu cùng anh Bảo và Tú Nhật.
>
> Sau đây xin gửi kèm mail cám ơn của Tú Nhật.
>
> Mến,
>
> Kim Long
==
> Các bạn TV 53-60 thân mến,
> Tú Nhật và gia đình rất cảm động nhận được Phân Ưu của các bạn đăng trên HTDVB nhân dịp thân phụ anh Dương Nghiệp Bảo từ trần.
> Xin các bạn nhận nơi đây lời cám ơn chân thành nhất của Bảo & Tú Nhật.
> Mến chúc các bạn và gia đình luôn luôn vui mạnh.
> Dương Nghiệp Bảo & Tú Nhật
>
………………………………………………………………………………………………………………………………..
Fwd: Hawaii Apr 2016
Kim Nguyen to:me
LGT-Bạn Kim Oanh và ông xã, cùng một nhóm bạn TV, đã vừa làm một cuộc “hải trình” lênh đênh trên sóng nước tới Hawaii và thăm những thắng cảnh trong 15 ngày . Mời các bạn thưởng lãm những phong cảnh tuyệt đẹp của Hawaii dưới đây . Mong chúng ta sẽ cùng nhau tới đây một ngày nào, và sẽ gọi ngày đó là “Ngày hội thượng đỉnh TV 53-60!! ” .- -BT
Kim Oanh trước sóng nước (BT chú thích)
Hàng ngồi:người thứ nhất từ trái là TV lớp trước, 82 tuổi . Hàng đứng:Kim Oanh thứ hai từ trái(BT chú thích)
Kim Oanh và các bạn TV lớp dưới
Sunrise in Hawaii
Thác nước ở Honolulu
Japanese Garden ở Hilo, Big Island
THÊM ẢNH –
……………………………………………………………………………………………………………………………………
HOA XUÂN 2016
**Hoa xuân nhà Kim Oanh-
…………………………………………………………………………………………………………
**Hoa xuân nhà Kim Lê-
FW from Kim Le (TV lơp dưới)
First blooms and the only orchid blooms this year . Better late than never!!!
Kim Le
Very nice, good sign-
Luân Lê
………………………………………………………………………………………………………………………………………………
MỤC SƯU TẦM
Fwd: 3 short sentences
Kim Vu to:…,me
>> Food for thought………
>> 3 short sentences
>> When you vote for an incumbent you are perpetuating our government as it is now. Nothing will change. 3 short sentences, you may find interesting.
>>
>> These three, short sentences tell you a lot about the direction of our current government and cultural environment:
>>
>> 1.) We are advised NOT to judge ALL Muslims by the actions of a few lunatics, but we are encouraged to judge ALL gun owners by the actions of a few lunatics.
>> Funny how that works. And here’s another one worth considering.
>>
>> 2.) Seems we constantly hear about how Social Security is going to run out of money.
>> How come we never hear about welfare or food stamps running out of money? What’s interesting is the first group “worked for” their money, but the second didn’t.
>> Think about it….. Last but not least:
>>
>> 3.) Why are we cutting benefits for our veterans, no pay raises for our military and cutting our army to a level lower than before WWII, but we are not stopping payments to illegal aliens such as monthly payments for each child, money for housing, food stamps, free education including college and also the right to vote?
>> Am I the only one missing something?
………………………………………………………………………….
Fwd: Xin nở một nụ cười [1 Attachment]
Kim Vu to:…,me
> Liên khúc cười: Thời trang và phụ nữ
>
> Cùng sở thích
> – Tại sao ra đường anh cứ hết nhìn cô này lại ngắm cô kia vậy?
> – Cũng giống em thôi. Có điều em thích xem biểu diễn thời trang trên sân khấu còn anh thì lại muốn xem ứng dụng thực tế của nó như thế nào thôi.
>
> Bó tay
> Một anh chàng nhặt được chiếc đèn cũ bên vệ đường, anh nhặt lên, chà xát một hồi, bất ngờ Thần Đèn hiện ra thật:
> – Thưa chủ nhân, ngài muốn gì?
> – Ta muốn cưới vợ, hãy tìm vợ cho ta!
> – Yêu cầu của chủ nhân về cô gái đó thế nào ạ?
> – Khoảng 20 tuổi, không cần đẹp nhưng tóc dài, không chạy theo mốt, không sơn móng tay móng chân và biết hát một vài bài dân ca.
> Chàng thanh niên chỉ kịp nghe thấy Thần Đèn nói vội một câu:
> – Em chịu!
> Và Thần biến mất.
>
> Nỗi sợ
> Một anh đi xe mát vượt đèn đỏ, bị công an giữ lại. Thấy anh ta ôm khư khư cái hộp, anh công an liền hỏi:
> – Anh ôm cái gì?
> – Dạ, hộp đựng chiếc váy mới nhất.
> – Mang đi đâu?
> – Về nhà ạ!
> – Sao vượt đèn đỏ?
> – Sợ về chậm, thị trường có mốt khác, vợ tôi lại đổi ý.
>
> Khá hơn
> – Cái lão nhà mình đến chán, mỗi khi thấy mình mặc một bộ áo váy mới là thở dài.
> – Còn khá hơn, ông xã mình mỗi khi thấy mình mua một bộ váy mới lại hỏi: “Ngày mai lại chỉ có rau muống luộc hả em”?
>
> Trong cửa hàng
> – Ở đây có cái váy nào trông tạm được không?
> – Giống cái tôi đang mặc được không?
> – Nhưng có sạch hơn không?
> ************************************
>
> Đi Chợ Cho Vợ
>
> 1. Hồi nhỏ ở dưới quê, nhà mình ở gần gia đình một ông người Bắc di cư tên là Mười. Chẳng biết tên thật là gì, nhưng vì ông chạy xe lam, nên lũ nhỏ trong xóm gọi ông bằng cái tên chú “Mười Xe Lam.”
> Thím Mười là người miền Nam, ít nói, hiền lành, đẻ liền tù tì cho ông một dây 4 thằng con trai đặt tên đầy “chất thơ” lần lượt là Chung, Thủy, Muôn, Đời.
>
> Trong 4 đứa con chú Mười, Chung và Thủy lớn hơn hẳn, thằng Muôn bằng tuổi mình, còn thằng Đời kém 2 tuổi. Cả 4 đứa khỏe như trâu nhưng ngặt một nỗi đều học dốt, nhất là thằng Muôn. Nó chuyên môn copy bài của mình kèm theo lời dụ khị “tao sẽ nói bố cho mày đi 1 cuốc xe lam miễn phí.”
>
> Thời ấy, sau 1975 ít năm, mọi người nghèo lắm, mà nhà chú Mười có 1 chiếc xe lam thì oai vô cùng.
>
> Mà ông oai thật, ít nhất là chửi con. Điều đặc biệt mỗi lần chửi ông hay nhắc tới chữ “vợ.”
>
> Học dốt, bị điểm kém, ông chửi “lớn lên đi chợ cho vợ.” Nặng hơn, ông chửi “giặt quần cho vợ.” Tham ăn, không nhường em, keo kiệt bủn xỉn, ông chửi “lớn lên sẽ phát tiền chợ cho vợ.”
>
> Mỗi lần chửi thằng Muôn ông hay cài tên mình vào so sánh, “sao cái thằng K. con bác H. nó học giỏi như thế, còn mày… như thế.” Lúc nghe câu ấy dù rất thương Muôn, nhưng trong lòng mình cũng hơi khoai khoái.
>
>
> 2. Khi ấy, bảy tám tuổi đầu, mình chẳng biết cái việc “đi chợ cho vợ” nó “nặng” đến cỡ nào nhưng được đi chợ với mẹ thì sướng vô cùng. Dù chỉ có nhiệm vụ trông xe đạp, nhưng vì nhà đông anh em, nên sướng nhất là được mẹ thưởng bằng cách cho chọn quà trước tiên.
>
> Lớn lên một chút, tuổi 14, 15, mỗi khi mẹ sai ra cái chợ nhỏ gần nhà mua bó rau, bịch dầu hay mấy thứ lặt vặt thì bắt đầu biết ngượng với lũ con gái. Ngại chữ “chợ” từ đó.
>
> Để rồi, trong suốt thời sinh viên tuổi trẻ ở Sài Gòn, ngủ nhà thuê, ăn cơm bụi, và ngay cả sau khi lấy vợ, hiếm khi nào mình đặt chân vào chợ.
>
> Và rồi mọi chuyện đổi thay 180 độ khi đặt chân đến Mỹ.
>
> 3. Ban đầu thì việc rất nhỏ: “Anh đi làm về tạt ngang mua 3. Ban đầu thì việc rất nhỏ: “Anh đi làm về tạt ngang mua cho con bình sữa.”cho con bình sữa.” Vài lần sau thì sữa kèm theo tã. Rồi thì giấy, baby food, bánh mì, trái cây…
> Thấy êm êm, vợ bắt đầu lấn tới: “Nhỏ bạn em nói chợ đó bán cá ngon, anh đi mua vài ‘pao’ rồi mua cho em ít đồ em ghi cái ‘list’ đây này.”
>
> Ít lâu sau thì giọng của vợ như “ra lệnh”: “Anh đi chợ cho em. Em ghi cái ‘list’ sẵn, cứ thế mà mua, đừng mua linh tinh, về ăn không được, bỏ phí lắm.”
>
> Và cứ thế, “tay nghề” đi chợ của mình khá lên và trở thành chuyên nghiệp hồi nào chẳng hay, sau 10 năm ở Mỹ.
>
> 4. Thú thật, ban đầu đi chợ Mỹ thì “chẳng có vấn đề gì” vì đàn ông Mỹ đi chợ ầm ầm. Nhưng chợ Việt Nam thì hơi oải, nhất là khi gặp vài nàng xinh xinh hay người quen nhìn mình bằng con mắt có vẻ nửa “xót thương” nửa “cảm phục.”
>
> Nhưng “lầu dần đời người cũng qua! Như người ta nói phải tìm niềm vui trong công việc. Nếu chịu khó quan sát, bạn sẽ thấy đi chợ là một việc rất thú vị. Chợ giống như một xã hội thu nhỏ, cũng hỉ nộ, ái ố, ì xèo.
>
> “À, cái cô cashier này mặt lạnh lắm nha, không bao giờ cười khi tính tiền cho khách. Còn ông nhân viên quày rau lười muốn chết, ớt hiểm để chần dần ngay đó mà hỏi, chả nói ‘hổng biết’… Ui, cái cô tre trẻ đi trước cái ông ngoài sáu mươi, lâu lâu ngoái lại hỏi ‘anh muốn mua gì hôn,’ đích thị là nàng vừa được ổng rước từ Việt Nam sang. ‘Thằng cha bán cá này dữ thật, bà cụ mới thò tay vào mấy khứa cá mà hắn giãy lên như đỉa phải vôi…’’”
>
> Đó là những “hình ảnh thân thương” mà bạn thường gặp. Chẳng thế mà nhiều ông coi việc đi chợ cho vợ là cái “thú đau thương” và đôi khi là “nỗi ám ảnh khôn nguôi” như anh bạn cùng sở với mình.
>
> Tám giờ rưỡi tối, trước khi xô ghế ra về, anh bạn bấm phone, “Em hả, hôm nay đi chợ mua gì?” Đầu dây bên kia tiếng vợ (hơi gắt) vang lên: “Ai nói anh hôm nay đi chợ? Không mua gì hết á, về đi cả nhà đợi cơm đây nè!” Anh bạn hơi ngượng, nhỏ nhẹ “vậy mà anh cứ tưởng…”
>
> 5. Năm ngoái về thăm nhà, ngồi chưa ấm chỗ, ba đã giục “con sang nhà chú Mười thắp cho chú cây nhang, chú mất 6 tháng rồi.”
>
> Mình sang ngay. Căn nhà cũ giờ khang trang, đủ tiện nghi như ở thành phố. Nghe nói 4 thằng con chú giờ đều có vợ con, theo nghề cha, khá giả, mỗi thằng làm chủ 1 chiếc xe đò liên tỉnh. Thằng Muôn giờ giữ căn nhà từ đường. Ở tuổi 40 nó trông oai vệ còn hơn cả chú Mười ngày xưa.
>
> Sau màn chào hỏi, Muôn sai vợ: “Đi chợ mua ít đồ nhậu về làm đãi anh K. coi.” Vợ nó cung cúc làm ngay tắp lự, chưa tới nửa tiếng sau đã thấy tiếng xào nấu ì xèo dưới bếp.
>
> Mình bảo, tao thắp cho ông già cây nhang? Thằng Muôn nhìn mình cảm động. Xong, nó hỏi, “Mày khấn gì thế?” Mình ậm ừ, “Không có gì, không có gì.”
>
> Thực ra là mình giấu. Không lẽ kể với Muôn lời khấn này: “Chú Mười ơi, ngày xưa chú chửi sai rồi. Đáng lý chú phải chửi là, “Học giỏi cho lắm, bôn ba cho lắm, cũng đi chợ cho vợ mà thôi!”
……………………………………………………………..
Fwd: CƯỜI CHÚT CHO ĐỜI THÊM VUI
Kim Vu to:…,me
>>
——— CƯỜI CHÚT CHO ĐỜI THÊM VUI
>>>
>>> VẼ THEO……
>>> Có một ông nọ vào trong phòng triển lãm tranh để coi tranh, bỗng ông giật mình bởi vì thấy một bức tranh vẽ hình người đàn bà khỏa thân giống vợ của mình, ông liền vội vả về nhà giận dữ hỏi bà ta:
>>> – Có phải em làm người mẫu cho thằng cha họa sĩ kia vẽ hình khỏa thân không ?
>>> – Ðâu có đâu, em đâu bao giờ làm người mẫu cho thằng cha họa sĩ đó, chắc là ông ta vẽ theo trí nhớ thôi…
>>>
>>> KHÓ TÍNH?
>>> Một ông phàn nàn với đồng nghiệp:
>>> – Phụ nữ thật khó tính. Năm ngoái, vợ tôi báo tin sắp được làm mẹ, tôi tặng cô ta bó hoa. Vậy mà hôm qua, tôi báo tin sắp được làm bố một đứa bé nữa, cô ta lại đập cán chổi vào đầu tôi!
>>>
>>> THIÊN THẦN
>>> Bé hỏi mẹ:
>>> – Mẹ ơi, có phải các thiên thần có cánh và biết bay không mẹ?
>>> – Đúng rồi con yêu.
>>> – Hồi sáng lúc mẹ đi chợ, con nghe bố gọi chị giúp việc là thiên thần. Thế bao giờ thì chị ấy bay?
>>> – Ngay bây giờ đây, con ạ!
>>>
>>> NGƯỜI VỢ TUYỆT VỜI
>>> Hai người bạn nói chuyện với nhau:
>>> – Có lẽ mình phải xin ly dị.
>>> – Sao vậy?
>>> – Vợ mình nửa năm nay không thèm nói với mình một câu nào.
>>> – Cậu điên à! Biết tìm đâu ra một người vợ tuyệt vời như thế.
>>>
>>> ĐÀN BÀ GIỎI THẬT
>>> Một bà sau khi cho tiền ông hành khất ở cuối nhà thờ liền hỏi:
>>> “Sao ông ra nông nỗi này, vợ con ông đâu?”
>>> “Thưa bà, vợ tôi chẳng may qua đời rồi ạ. Nếu vợ tôi còn thì tôi đâu đến nông nỗi này ạ”
>>> Bà quay sang ông chồng:
>>> “Thấy chưa, đàn bà là đảm đang lắm. Không có đàn bà là chỉ có nước đi ăn mày. Nhưng khi còn sống bà ấy làm gì hả ông?”
>>> “Thưa nó đi ăn mày thay cho tôi ạ.”
>>>
>>> BỆNH TÌNH
>>> Chăm sóc chồng ốm nặng, cô vợ sụt sùi hỏi:
>>> – Anh thấy trong người thế nào?
>>> Chồng:
>>> – Mấy hôm nay em bớt nói, thần kinh anh đã ổn định dần, đỡ co giật.
>>>
>>> CỨ CHỜ BỐ MÀY THÌ…
>>> Người đàn bà đứng trước gương ngắm nhìn và tỏ vẻ hài lòng vì chiếc áo lông thú mới mua, thì cậu con trai đi học về:
>>> – Đẹp quá, có phải bố mua cho mẹ cái áo này không?
>>> – Bố nào mua, cứ chờ bố mày thì đến cả mày cũng chẳng có nữa là áo.
>>>
>>> CHẤP NÓ LÀM GÌ !!
>>> Vợ phát hiện ra chồng mèo mỡ ghen tuông. Chồng thanh minh:-Em biết không, gì em cũng hơn nó hết, đây nhà to em ở với anh cả đời, nó chỉ ở với anh phòng khách sạn mấy chục mét vuông có 1 đêm, chấp nó làm gì, tiền lương anh đưa em hết, chỉ đưa nó vài vé thôi, chấp nó làm gì, em hàng trăm bộ quần áo, nó nghèo lắm quần áo không đủ mặc đâu, có vài mảnh che thân, chấp nó làm gì, còn…. còn về nhan sắc hả, nó phải kêu em bằng…cụ bà, chấp nó làm gì !!! 🙂
……………………………………………….