XUÂN MỚI 2015 VÀ 40 NĂM XA QUÊ HƯƠNG
Lời nói đầu – Chỉ còn khoảng 15 ngày nữa,Xuân Mới Ất Mùi 2015 lai trở về với chúng ta . Cũng chỉ còn hơn hai tháng nữa, người Việt chúng ta kỷ niệm 40 năm tròn xa quê hương vì, chúng ta không thể chấp nhận sống với chủ nghĩa Cộng sản . Hai đề tài lớn này đang làm bận tâm tát cả người Việt, trong nước cũng như hải ngoại Chúng ta chuẩn bị đón một cái Tết cổ truyền, thiêng liêng của dân tộc, đồng thời không khỏi ngậm ngùi nghĩ về một VN còn đang bị cai trị bởi một chủ nghĩa độc tài, lấy đảng trị là luật pháp căn bản khống chế, kìm kẹp, đẩy đại bộ phận dân chúng vào cảnh nghèo đói, bất công …
Từ hôm nay, chúng tôi trích đăng các bài viết, những tác phẩm nói về Mùa Xuân Mới 2015 , và, những bài viết về niềm nhớ khôn nguôi quê hương yêu dấu của chúng ta – đã 40 năm -1975-2015- Chúng tôi cũng sẽ trích đăng lại những bài đã từng đăng trên website này trước đây mà, giá trị của bài viết hoặc tính cách lịch sử của bài viết là cần thiết cho quý độc a quê-Nhã Nhạc-Xuan trong Đường thi&Các tác giả khácgiả xa gần thưởng lãm hay tham khảo .
Trân trọng,
Nhã Nhạc
…………………………………………………………………………………….
11/02: Ít ra, báo Washington Post cũng biết “chỉnh” một báo khác về cách dùng từ ngữ nói về Tết Việt Nam
Category: Thời sự -Bình luận- Thông báo-Tài liệu
Posted by: Tbl Đọc: 4089 lần
Lời mở: Đã rất lâu, chúng tôi chờ đợi một sự lên tiếng về cách dùng từ ngữ để gọi cho đúng Tết Việt Nam . Chúng tôi rất buồn bực khi nhiều người cứ dùng chữ “Chinese New Year” để chỉ Tết VN một cách “vơ đũa cả năm” . Hôm nay, chúng tôi rất vui mừng gửi đến quí bạn đọc bản tin dưới đây đăng trên Cali Today News và sau đó là nguyên văn bài báo của Washington Post do bạn ĐQ gửi cho . .NN
Ít ra báo Washington Post cũng biết ‘chỉnh’ một báo khác về cách dùng từ ngữ nói về Tết Việt Nam
Friday, 11 February 2011 18:00
Cali Today News – Báo Washington Post ngày thứ sáu 11/2 đã có bài “chỉnh” báo Metro ra ngày 7 tháng 2 đã gọi năm mới âm lịch của người Á Đông là “Chinese New Year”
Theo Washington Post khi sử dụng ngôn ngữ như thế, báo Metro đã hình dung sai nhiều triệu người châu Á, nhưng không phải là người Hoa, như người Việt hay người Mỹ gốc Việt, đã ‘ăn Tết’ ra sao.
Hình ảnh Tết Việt Nam trên báo chí thế giới….
… Photo courtesy: Reuters
Đúng nhất phải gọi lễ hội quan trọng này là “The Lunar New Year”, vì từ vựng Anh ngữ này bao quát hơn và được khoa học chứng minh là thích hợp hơn để gọi năm mới theo âm lịch.
Washington Post cũng lưu ý là người Việt gọi năm 2011 là năm con Mèo chứ không phải là năm con Thỏ như người Hoa.
Các biểu tượng thú vật rất quan trọng đối với người châu Á và người đọc sẽ hiểu khi dịch các biểu tượng này, cần phải lưu ý đến hiện tượng là có nhiều sắc dân khác nhau trong các cộng đồng của người châu Á.
Tiểu bang Florida có nhiều người Việt sinh sống và báo chí Mỹ ở đây dùng đúng chữ “Vietnamese Lunar New Year” để nói về ngày Tết cổ truyền của dân tộc Việt.
Thí dụ như báo điện tử Gainsville.com viết như sau: “The Vietnamese New Year hay Tết, là căn cứ trên âm lịch và bắt đầu vào ngày cũng giống như The Chinese New Year, nhưng tại VN, năm 2011 là năm con Mèo chứ không phải là con Thỏ như ở Tàu”
Trường Giang (nguồn WP và Gainsville.com)
Nguyên văn bài báo của Washington Post vừa do bạn ĐQ gửi cho chúng tôi . Cám ơn ĐQ . – NN
FYI.
__________________________________
The Washington Post
Note to Metro: It’s Lunar New Year, not ‘Chinese New Year’
Friday, February 11, 2011; 7:04 PM
Regarding the Feb. 7 Metro photos depicting the arrival of the “Chinese New Year”:
By using this term, you are poorly representing the celebration of millions of non-Chinese Asians such as Vietnamese and Vietnamese Americans.
The occasion is best called the Lunar New Year. This is a more inclusive and scientifically appropriate way of referring to the event on the lunar calendar.
Note also that the Vietnamese call this Lunar New Year the “Year of the Cat,” not the “Year of the Rabbit.”
Animal symbolism is extremely important to Asians, and readers should understand that the translation of the specific symbols involved varies within the Asian communities.
Kim O. Cook, Falls Church
The writer is executive director of the Vietnamese Resettlement Association.
– See more at: http://www.saungon.net/tbl/?itemid=693#sthash.7tkpJPaO.dpuf
……………………………………………………………………………………………………………………..
20/01: 1.Thơ xuân trong Đường thi-2.Trang thơ(nhiều tác giả)-
Category: Nhạc Và Thơ Chọn lọc – Tạp Ghi Văn Nghệ
Posted by: Tbl Đọc: 2143 lần
THƠ XUÂN
Thơ Lý Bạch *
Xuân Dạ Lạc Thành Văn Địch
春夜洛城聞笛
李白
誰家玉笛暗飛聲
散入春風滿洛城
此夜曲中聞折柳
何人不起故園情
Xuân Dạ Lạc Thành Văn Địch
Lý Bạch
Thùy gia ngọc địch ám phi thanh
Tán nhập xuân phong mãn Lạc thành
Thử dạ khúc trung văn Chiết Liễu,
Hà nhân bất khởi cố viên tình
Chú thích:
-Lạc Dương :tên huyện, ở tỉnh Hà Nam .
-Chiết Liễu : tên khúc nhạc biệt ly . Người thời thường bẻ cành liễu đưa tiễn người đi xa .
– Dịch nghĩa :
Đêm Xuân Tại Lạc-Dương,…
… Nghe Tiếng Sáo
Tiếng sáo ngọc nhà ai thoảng bay tới, tan vào gió xuân đầy thành Lạc-Dương . Đêm nay nghe điệu “Chiết liễu” (bẻ liễu) trong khúc sáo, ai là người không nổi dậy mối tình nhớ vườn cũ (quê hương).
Đêm Xuân tại Lạc-Dương, nghe tiếng sáo
Thoảng bay tiếng sáo nhà ai,
Tan vào trong gió xuân đầy Lạc-Dương .
Nghe lời “Bẻ liễu đêm trường,
Ai người không chạnh tình thương nhớ nhà .
========
Xuân tứ *
Lý Bạch
燕草如碧絲,
秦桑低綠枝。
當君懷歸日,
是妾斷腸時。
春風不相識,
何事入羅幃?
Yên thảo như bích ty,
Tần tang đê lục chi.
Đang quân hoài quy nhật,
Thị thiếp đoạn trường thì.
Xuân phong bất tương thức,
Hà sự nhập la vi?
-Yên : tên gọi tắt tỉnh Hà Bắc
-Tần : tên gọi tắt tỉnh Thiểm Tây
-Dịch ý :
Ý Nghĩ Mùa Xuân
Cỏ đất Yên giống như tơ biếc, dâu đất Tần rủ thấp cành xanh . Ngày chàng nghĩ đến trở về chính là lúc lòng thiếp đau thương . Làn gió xuân không quen biết thiếp, tại sao lại thổi vào trong màn lụa ?
-Dịch thơ :
Tứ Xuân
Cỏ Yên biếc tựa tơ xanh,
Dâu Tần tươi thắm rủ cành lê thê .
Ngày chàng tưởng nghĩ trở về,
Là khi lòng thiếp ê chề quặn đau .
Gió xuân quen biết chi nhau,
Cớ sao lại đến thổi vào màn the ?
*Nguồn: Tác phẩm :’Lý Bạch, Đỗ Phủ, Bạch Cư Dị’ của Trân Trọng San
………………………………………
Mùa Xuân ***
Tác giả: Rabindranath Tagore
Đôi ta ở bên nhau
Khi mùa xuân gõ cửa
Hãy để cho tôi vào
Xuân mang cho lứa đôi
Tiếng thầm của niềm vui
Tiếng nhẹ nhàng rung khẽ
Của mầm non mới hé
Ta đang mãi trầm tư
Em bên xe quay sợi
Mùa xuân dần đi xa
Và đột nhiên biến vội
Cùng với những cánh hồng
Nở muộn trên cành hoa
Hỡi em yêu bây giờ
En không còn đây nữa
Mùa xuân lại gõ cửa
Hãy để cho tôi vào
Xuân chỉ còn mang đến
Tiếng lá khô xào xạc
Tiếng gù chim bồ câu
Ta ngồi bên cửa sổ
Và một bóng mơ hồ
Ngồi bên ta lặng lẽ
Buồn se những mộng mơ
Và mùa xuân không còn
Những nỗi đau thầm nữa
Để mang đến cho ta
Mùa xuân mà muôn nhà
Đón tưng bừng vào cửa
……………………………………..
Cô Gái Xuân ***
Tác giả: Đông Hồ
(1906-1969)
Trong xóm làng trên, cô gái thơ,
Tuổi xuân mơn mởn vẻ đào tợ
Gió đông mơn trớn bông hoa nở,
Lòng gái xuân kia vẫn hững hờ.
Lững thững lên trường buổi sớm chiều,
Tập tành nghiên bút, học may thêụ
Quần đen, áo trắng, khăn hồng nhẹ,
Ngọn xõa ngang vai, tóc bỏ đềụ
Lá rợp cành xoài bóng ngả ngang,
Cô em dừng bước nghỉ bên đường,
Cởi khăn phẩy giọt mồhôi trán,
Gió mát lòng cô cũng nhẹ nhàng.
Đàn bướm bay qua bãi cỏ xanh,
Lòng cô phất phới biết bao tình.
Vội vàng để vở bên bờ cỏ,
Thoăn thoắt theo liền đàn bướm xinh.
Áo trắng khăn hồng gió phất phơ,
Nhẹ nhàng vui vẻ nét ngây thợ
Trông cô hớn hở như đàn bướm,
Thong thả trời xuân mặc nhởn nhơ .
Đàn bướm bay cao, cô trở về,
Sửa khăn, cắp sách lại ra đi ,
Thản nhiên, cô chẳng lòng thương tiếc,
Vì bướm ngày xân chẳng thiếu chi !
Cũng xóm làng trên cô gái thơ,
Tuổi xuân hơn hớn vẻ đào tơ .
Gió đông mơn trớn bông hoa nở,
Lòng gái xuân kia náo nức chờ.
Tưng bừng hoa nở, bóng ngày xuân,
Rực rỡ lòng cô, hoa ái ân.
Như đợi, như chờ, như nhớ tưởng,
Đợi, chờ, tưởng, nhớ bóng tình quân.
Tình quân cô; ấy sự thương yêu,
Đằm thắm, xinh tươi, lắm mỹ miềụ
Khao khát, đợi chờ, cô chửa gặp,
Lòng cô cảm thấy cảnh đìu hiu .
**
Một hôm, chợt thấy bóng tình quân,
Gió lộng mây đưa thoáng đến gần.
Dang cánh tay tình, cô đón bắt,
Vô tình mây gió cuốn xa dần.
Gót ngọc phăng phăng cô đuổi theo :
“Tình quân anh hỡi ! Hỡi người yêu !
“Gió mây xin để tình quân lại;
“Chậm chậm cho em nói ít điềụ..”
Than ôi ! Mây gió vẫn vô tình,
Cuồn cuộn bay trên ngọn núi xanh.
Nhìn ngọi núi xanh, mây khói tỏa,
Mắt cô, đôi giọt lệ long lanh.
Lá rợp cành xoài bóng ngả ngang,
Cô em dừng bước nghỉ bên dường.
Cởi khăn phẩy gió mồ hôi trán,
Gió mát, lòng cô những cảm thương.
Lủi thủi bên đường, cô ngẩn ngơ
Chốn này, đuổi bắt bướm ngày xưa,
Cô buồn, cô tiếc, cô ngui ngậm,
Cô nhớ ngày xuân, nhớ tuổi thơ :
“Đàn bướm bay qua bãi cỏ xanh,
“Lòng cô phất phới biết bao tình.
“Vội vàng để vở bên bờ cỏ,
“Thoăn thoắt theo liền đàn bướm xinh …
“Đàn bướm bay cao, cô trở về,
“Sửa khăn cắp sách lại ra đị
“Thản nhiên, cô chẳng lòng thương tiếc,
“Vì bướmngày uân chẳng thiếu chi !….”
Ái tình nào phải bướm ngày xuân,
Tình ái ngày xuân chỉ một lần.
Một thoáng bay qua không trở lại,
Gái xuân rỏ lệ khóc tình quân !
Cô Gái Xuân, 1935
…………………………………………..
Thơ Nguyên Sa ***
Mùa Xuân Buồn Lắm Em Ơi
Mùa xuân buồn lắm em ơi
Anh vẫn đạp xe từ Saigon lên trường đua Phú Thọ
Ðạp xe qua nhà em
Nhìn vào ngưỡng cửa
Nhà số 20
Anh nhớ má em hồng
Anh nhớ nhà em có cửa sơn xanh
Có một hàng rào, có thầy, có mẹ…
Có ngựa chạy trong trường đua, người đi ngoài phố
Nên anh đạp xe đi
Rồi đạp xe về
Mà chẳng có đôi ta…
Mùa Xuân buồn lắm em ơi
Mỗi lần đạp xe về anh vẫn nghe lòng bỡ ngỡ
Chiếc xe còn nguyên màu sơn xanh
Nhưng tâm hồn đã ngả sang màu sắt dỉ
Bởi vì từ Saigon lên tận trường đua Phú Thọ
Hết cả tiền uống một ly nước mía
Mà cũng không gặp em
Nên khát đắng linh hồn
Không phải anh ngại đường sá xa xôi
Anh cần gì đường dài
Anh cần gì nước mía
Anh cần gì hoa thơm và chim cười trong lá biếc
Cũng chẳng cần cỏ thêu xanh cánh đồng xa biền biệt
Nhưng làm sao không có bóng hai người đè lên cỏ úa
Ðể anh nghe em cười mà thấy cả mùa xuân
Làm sao chỉ có một mình anh
Vừa đạp xe, vừa ngâm thơ (mà đường vẫn dài)
Ngửa mặt lên cao, trời xanh biêng biếc
Làm sao em không ngó xuống linh hồn ?…
Sao mùa xuân mà chẳng có mưa bay
Chẳng có người đi bên cạnh cầm tay
Anh chẳng được hôn lên trán ái tình
Và nói năng những lời vô nghĩa.
Nguyên Sa
…………………………………………………………..
Thơ Hàn Mặc Tử ***
Mùa Xuân Chín
Trong làn nắng ửng: khói mơ tan,
Đôi mái nhà tranh lấm-tấm vàng.
Sột-soạt gió trêu tà áo biếc,
Trên giàn thiên-lý — Bóng xuân sang.
Sóng cỏ xanh tươi gợn tới trời.
Bao cô thôn-nữ hát trên đồi.
– Ngày mai trong đám xuân xanh ấy,
Có kẻ theo chồng, bỏ cuộc chơi.
Tiếng ca vắt-vẻo lưng-chừng núi,
Hổn-hển như lời của nước mây,
Thầm-thỉ với ai ngồi dưới trúc
Nghe ra ý-vị và thơ-ngây.
Khách xa, gặp lúc mùa xuân chín,
Lòng trí bâng-khuâng sực nhớ làng:
“- Chị ấy, năm nay còn gánh thóc
Dọc bờ sông trắng nắng chang chang?…”
________
* Đăng ở tập Nắng Xuân, 1937.
*** Nguồn các bài thơ: tkaraoke.com
** Nhã Nhạc sưu tầm
………………………………………………..
– See more at: http://www.saungon.net/tbl/item_2161.html#sthash.5WAu0CSJ.dpuf
………………………………………………………………………………………………………………………………..