Những Bài Học Thuộc Lòng Từ Trong Ký Ức
Của Trịnh-Thúy-Nga
(Vâng, đây là những bài học thuộc lòng mà bạn tôi, Trịnh Thuý Nga , một trong năm người cùng học tại Tiểu học Hàng Vôi-Hà Nội , cùng là dân Trưng Vương, cùng phiêu bạt tới xứ sở này, đã nhớ và chép ra được từ trong ký ức những ngày xa xưa ấy . Nga gửi cho tôi để -trong quãng đời…… còn lại – ôn lại một thời thơ ấu khó phai mờ. Nhưng tôi tự hỏi : Có phải 35 năm định cư tại Tucson, Arizona (trước khi di chuyển về San Diego 10-09 ),cảnh núi rừng bát ngát nơi đây đã khiến Nga khôn nguôi nhớ về quê hương- nhất là trong tình trạng cực kỳ đáng lo ngại này- và đồng thời cũng làm Nga nhớ mãi khôn nguôi những bài học thuộc lòng/những bài thơ của thời thơ ấu năm xưa đã nuôi dưỡng tinh thần yêu quê hương, dân tộc của mình ?
Chúng tôi muốn chia xẻ cùng bạn đọc, hôm nay – qua những bài học thuộc lòng này là tâm trạng của tất cả chúng ta .- NN )
Cô Gái Việt Nam
Trên đường bỏng quanh co đưa đến chợ
Cô rảo chân gánh nặng trĩu trên vai
áo thắt vạt, nón Nhị thôn sơ lá
Loáng nắng vàng che chở má hồng tươi
Rồi chốc nữa chợ tan trong trái bếp,
Khói chập chờn đã lại có hình cô
Rồi đêm khuya còn trông cô dọn dẹp
Bên chồng con an giấc ngủ say sưa
Rồi mai đây, không chợ, trên cánh đồng
Vừa soi nắng bình minh ta đã thấy
Nếp áo gọn gang và gọn gang nếp váy
Cô dơ vồ đập đất, bụi bay tung .
Hỡi cô gái Việt Nam, tôi kính cẩn
Cúi chào cô, người vợ thảo mẹ hiền
Cô là hiện thân của lòng kiên nhẫn
Của dịu dàng, tình âu yếm vô biên .
Hồ Dếnh(?) *
Buổi Học Trời Mưa
Hôm nay trời lại mưa phùn
Đường em đi học, lầy bùn khổ chưa ?
Trên đầu không nón che mưa
Có đôi guốc vẹt lại vừa đứt quai .
Tay em che vạt áo dài
Một tay xách guốc, xốc hai ống quần
Bùn sâu tới mắt cá chân
Sách em ấp ngực mấy lần chực rơi .
Xa xa, trống đã điểm hồi
Em còn rờ rẫm ngoài trời đội mưa .
(Không nhớ tên tác giả) *
Chân Sự Thật
Thằng Ba đeo cặp kính râm ,
Than rằng: trời đất tối tăm mịt mờ
Vội vàng đổi kính mầu lơ
Cười rằng trời đất bây giờ hoá xanh
Ba ta lại muốn chơi tinh
Thay đổi kính trắng nhìn quanh khắp nhà
Kêu rằng muôn vật đều nhoà
Mẹ Ba thấy vậy, nhủ Ba đôi lời :
“Muốn trông cho rõ sự đời
Mà con đeo kính, nực cười lắm thay
Hãy nên bỏ kính ra ngay
Dùng đôi mắt thật hoạ may đỡ nhầm .”
(Không nhớ tên tác giả) *
Dục Tốc Bất Đạt
Thằng Bi có cục kẹo hòn
Cho luôn vào miệng nhai liền một hơi
Mặt mày nhăn nhó khó coi
Mẹ Bi trông thấy, tức thời mắng ngay :
“Thằng con mới lạ lùng thay
Kẹo ăn phải ngậm, sao mày lại nhai ?”
Cậu em nghe nói bùi tai
Cầm viên kẹo đạn mút hai ba lần
Tự nhiên chất ngọt tan dần
Mặt mày xem đã có phần vui tươi
Thế nên muôn sự ở đời
Khoan thai, thong thả là bài thành công .
(Không nhớ tên tác giả) *
VàĐây Là Những Bài Thơ Về Quê Huơng
Tình Quê Hương
Anh về qua xóm nhỏ
Em chờ dưới bóng dừa
Nắng chiều lên mái tóc
Tình quê hương đơn sơ
Quê em nghèo cát trắng
Tóc em lúa vừa xanh
Anh là người lính chiến
áo bạc màu đấu tranh
Em mời anh dừng lại
Bên trăng nước lá dừa
Bên nồi khoai mới luộc
Ngát thơm mùi hương cau
Anh hẹn anh sẽ về
Tình quê hương đơn sơ
Mẹ già như chiều nắng
Nhớ con trai chưa về
Ruộng nghèo không đủ thóc
Vườn ngèo nong tầm thưa
Ngõ vườn rau hoang loạn
Quê nghèo thêm xác sơ
Anh chiến binh tiền tuyến
Về giải phóng quê em
Bao nhịp cầu đất nước
Hướng về quê miền Trung
Anh sẽ là anh đàn em nhỏ
Là con của mẹ, giữ quê hượng
Quê nghèo mai sẽ tươi mầm sống
Đàn trẻ thơ reo giữa lúa vàng
Phan-Lạc-Tuyên
* Xin các bạn bổ túc những thiếu sót mà trí nhớ của chúng tôi đã bị giới hạn *
(còn tiêp)
(Hình 1: Thuý Nga và Tucson – Hình 2: Quốc lộ 1 dẫn đến Phan Thiết – NN chụp 1-09 )
- Ngày Giỗ Em
- Cô Băng Tâm
- Untitled
- MÃI MÃI NHỚ THƯƠNG (NHÃ NHẠC)
- 1.Chúc mừng Xuân Mới Ất Mùi-2015(Nhã Nhạc)2.Một chùm thơ xuân &More-3.Mùa Xuân Di Lặc(Nhã Nhạc)4.Xuân như ý(Orchid TL/VB)5.Đi chợ.
- 1.Kịch thơ Hoàng Cầm và tôi,những ngày Hội An, thơ ấu(Du Tử Lê)2.Mùa xuân Miên Viễn(Nhã Nhạc)
- 1.Xuân Mới 2015 và 40 năm xa Quê hương(NN)2..Báo Washington Post .-3.Thơ Xuân trong Đường thi và các tác giả khác-
- 1.Mai Thảo.Mãi mãi ký ức (Du Tử Lê)2.Người thày học cũ(Mai Thảo)3.Nghe Xuân Ca,nhớ NS Phạm Duy(RFA)-
- Trần Đĩnh-Đèn cù- Giới thiệu qua Trích Đoạn-Kỳ 5 và hết (NN)
- Trần Đĩnh- Đèn cù- Quyển 1-Giới thiệu qua Trích đoạn- Kỳ 4 (Nhã Nhạc)-
bài thơ Cô gái Việt Nam không phải của Hồ Zếnh mà là của một trong hai người là Anh Thơ hoặc Vân Đài vì ngày bé tôi cũng học đi học lại bài này
Tôi chắc ít tuổi hơn các anh các chị nhưng ham đọc sách nhất là các sách giáo khoa mà không biết nguyên cớ nào tới được tay tôi. Xin thông báo với các anh chị đã học những bài thuộc lòng trên, tôi cũng biết và thuộc lòng một số bài. Do thời gian, các bài có thể nhớ sai về câu chữ. Tôi xin đính chính (theo trí nhớ của tôi) để các anh các chị tham khảo: Bài Cô gái Việt Nam là của Cao Phong (tôi không nghe ai nói, nhắc đến Cao Phong là ai). Cả bài như sau (Những chữ viết hoa toàn bộ là chữ mà tôi nhớ không như các anh các chị đã viết):
Trên đường bỏng quanh co đưa đến chợ
Cô rảo chân gánh nặng trĩu ĐÔI vai
Áo thắt vạt, nón Nhị thôn sơ lá
Loáng nắng vàng che chở má hồng tươi
Rồi chốc nữa chợ tan trong trái bếp,
Khói chập chờn TÔI lại THẤY hình cô
Rồi đêm khuya còn trông cô dọn dẹp
Bên chồng con NGON giấc ngủ say sưa
Rồi mai đây, CÔ không chợ, trên đồng
Vừa soi ÁNH bình minh TÔI đã thấy
Nếp áo gọn gang và gọn gang nếp váy
Cô dơ vồ đập đất, bụi bay BAY
Cô gái Việt Nam ƠI, tôi kính cẩn
Cúi chào cô, người vợ thảo mẹ hiền
Cô là hiện thân của lòng kiên nhẫn
Của SỰ dịu dàng, âu yếm vô biên .
Bài của Hồ Zếnh thì tôi không biết. Còn bài Chân sự thật mà các anh các chị ghi, tôi không nhớ đề bài nhưng toàn văn như sau:
Thằng Ba đeo KÍNH kính râm ,
Than rằng: trời đất tối tăm mịt mờ
Vội vàng đổi kính mầu lơ
Cười rằng trời đất bây giờ hoá xanh
Ba ta lại muốn chơi tinh
Thay đổi kính trắng nhìn quanh khắp nhà
Kêu rằng muôn vật đều nhoà
Mẹ Ba thấy vậy, nhủ Ba đôi lời :
“Muốn trông cho rõ sự đời
Mà con đeo kính, nực cười lắm thay
Hãy nên bỏ kính ra ngay
Dùng đôi mắt thật hoạ may đỡ nhầm .”
Bài Dục tốc bất đạt tôi quên tên tác giả nhưng nhớ đó là bài Viên kẹo đạn:
VIÊN KẸO ĐẠN
MẸ ƠI! CON SUÝT GÃY RĂNG
THÔI CON TRẢ MẸ CHẲNG ĂN KẸO NÀY
Thằng con mới lạ lùng thay
Kẹo ăn phải ngậm, sao mày lại nhai ?
Cậu em nghe nói ÊM tai
Cầm viên kẹo đạn mút hai ba lần
Tự nhiên chất ngọt tan dần
Mặt mày xem đã có phần vui tươi
ME NHÌN CON MIỆNG MỈM CƯỜI
RỒI ĐÂY KHÔN LỚN RA NGƯỜI BÔN BA
CON NÊN NHÂN ĐÓ SUY RA
DỊU DÀNG ÊM ÁI HƠN LÀ HUNG HĂNG.
Khi nào có dịp rỗi rãi, ta có thể bàn thêm về các bài học thuộc lòng của các lớp học xưa cũng là một điều cần nhắc nhở. Kính chào các anh các chị!